
Kiến thức chung về Phật giáo
PHÁP HỌC VÀ PHÁP HÀNH
Trong kinh điển có rất nhiều bộ kinh quý, kinh nào cũng là tối thắng thừa, là vua của các kinh vì nương theo kinh khế hợp chân tánh người học người tu để thành đạo thì kinh đó là vua. Như ốm đau được thuốc hay, tùy bệnh mà cho thuốc. Không thể đang đau bụng mà dùng thuốc đau đầu được. Thuốc đau bụng dùng cho đúng người đang đau bụng thì là thuốc hay thuốc quý, người đau đầu thì dùng thuốc đau đầu thì thuốc đó là thuốc được thuốc tốt. Công năng diệu dược tùy bệnh mà sử dụng đúng thuốc thì thuốc đó mới hiệu quả.Trong quá trình tu học cũng vậy, người tu tùy khế kinh hợp tâm thì kinh đó là phương thuốc vi diệu xoa dịu phiền não, làm hành giả tu hành giải thoát được kiếp trược, kiến trược, phiền não trược, chúng sinh trược, mạng trược. Để tìm được khế kinh hợp tâm thì người tu phải tìm hiểu, tu học và thực hành từ đó mới tìm ra con đường tu hành phù hợp với căn cơ bản thân, từ đó ngõ hầu tiến tu tới quả vị giải thoát.Khi tâm được khai mở thì trí huệ sáng và tham sân si dần chuyển hóa thành giới định huệ thông qua sự tu học, thực hành và chứng ngộ. Trong đó pháp học là tìm hiểu kinh điển, người tu học cần…
GIỚI CẤM THỦ KIẾN
cái ý kiến cứ khư khư chấp nệ Giới cấm thì được coi là giới cấm thủ kiến. Ấy là một ý kiến, một sở kiến sai trong Ngũ kiến: Thân kiến, Biên kiến, Tà kiến, Giới cấm thủ kiến, kiến thủ kiến. Giới cấm thủ kiến cũng được viết là Giới thủ kiến. Ấy là ý kiến của hạng tu Tiểu Thừa, khư khư chấp lấy giới, tự trói buộc mình trong những sự cấm chế, mà chẳng biết phương tiện độ chúng sanh.
Một người không còn giới cấm thủ là một người lúc nào cũng có giới đức trong sạch, nhưng sống thảnh thơi trong giới luật đạo hạnh, không còn coi đó là một gánh nặng trên con đường hành trì của mình.
Giới cấm thủ có nghĩa là bất cứ pháp môn hành trì nào không hướng đến Diệt Đế và không đúng với tinh…
CHÂN ĐẾ & TỤC ĐẾ BÊN ĐẠI THỪA PHẬT GIÁO
CHÂN ĐẾ & TỤC ĐẾ BÊN ĐẠI THỪA PHẬT GIÁONguyên Quang
Trong các danh từ chuyên môn của đạo Phật, có lẽ không có từ ngữ nào mà người học Phật cần phải hiểu và cần phải phân biệt rõ ràng, nếu như muốn hiểu giáo lý thâm diệu của đạo Phật như hai từ "Chân Đế" và "Tục Đế".
Thật vậy, Đức Phật, vì muốn độ chúng sinh thoát khổ sinh tử nên mới nương vào thế giới Tục đế mà nói pháp, nhằm chỉ bày cho chúng sinh thấy được cái bản chất chân thật tự nhiên của Tâm vốn sẵn có, để chúng sinh, tự nỗ lực tu hành giải thoát khỏi khổ đau sinh tử, lìa khỏi thế giới Tục đế, đến thế giới Chân đế.
Cũng vì thế mà ngài Long Thọ Bồ tát nói rằng "... Các Đức Phật vì chúng sinh, y vào Nhị đế mà nói pháp, thứ nhất là Thế tục đế và thứ hai là Đệ nhất nghĩa đế. Nếu người nào không nhận thức được hai chân lý này, thì đối với Phật pháp sâu xa, không thể hiểu được chân nghĩa. Nếu không nương tựa vào tục đế, thì không thể thấy được chân lý; nếu không thấy được chân lý, thì không thể ngộ được Niết bàn..."



Cảm ơn thầy,nhờ thầy mà có 1 nơi để tự học giữa đời bận rộn này