Ông Hoàng Mười chấn thủ Nghệ An
Về huyện Thiên Bản ông làm quan đất Phủ Dầy
Cành hồng thấp thoáng bóng trăng thanh
Nghệ An có đất thánh minh ông Hoàng Mười
Mũi gươm thiêng ông Hoàng Mười chống đất chỉ giới,
Đánh đông dẹp bắc việc ngoài binh nhung
Tuổi thanh xuân một đấng anh hùng
Tài ba lỗi lạc khắp vùng Nghệ An
Ai vô xứ Huế thì vô
Qua cầu bến thuỷ tới kinh đô ông Hoàng Mười
Trông cậy lại nhớ đến người
Ăn miếng giầu cau đậu, nhớ đức ông Hoàng Mười không quên
Trông hoa lại nhớ đến người
Trông cây lại nhớ ông Hoàng Mười Nghệ An
Hoa đào rơi rác lối thiên thai
Suối tiên oanh đưa luống ngậm ngùi
Nửa năm tiên cảnh một bức trần ai
Ước cũ duyên xưa xó thế thôi
Đá mòn, rêu nhat, nước chảy, hoa trôi
Cánh hạc bay lên ngút tận trời
Ngõ hạnh vườn đào xa cách mãi
Ngàn năm hẹn ước, bóng gương soi…
Tiệc vui con lại rước ông Mười về
Chứng đền chứng phủ chứng tâm cho thanh đồng
Chứng tâm rồi lại tiếp lộc cho thanh đồng
Cho ghế ông cầu nên ước được trong gia trung được thuận hoà
Chứ nghe nói rằng trong đất Nghệ An cói anh hùng hào kiệt
Tiếng ông Hoàng Mười lẫm liệt từ ngàn xưa
Vung gươm lên ngựa phất cờ
Ra tay gìn giữ cõi bờ Việt Nam
Khi luận yến ông họp bàn việc nước
Ông cũng đem tài thao lược để hiến dâng
Lệnh sắc rồng ông mười điều tướng kiểu quân
Gươm thiêng ba tấc ngựa hồng ông Mười sông pha
Chí Ông Mười ra tay giữ nước
Ông đi đến đâu thì giặc phải tan ngay
Việt Nam còn chép sử này
Bao nhiêu đền điện đêm ngày khói nhang
Cũng có phen ông Hoàng Mười lên rừng xuống biển
Khi chở ra về phủ tía lầu son
Cũng có khi ngắm ánh trăng tròn
Khi xem hoa nở khi chờ trăng lên
Gian nan vất vả sớm chiều
Nhà cao cửa rộng không kém ai ở trên đời
Vân du khắp bốn phương trời
Ghế ông có tâm có đức về đền đây ông ngự đồng
Xinh xinh lịch sự lại đoàng hoàng
Hôm nay Ông Mười giá ngự cứ thung dung Ông Mười ngồi
Ông Mười ngồi nghe câu phú câu thơ
Câu hò từ trong Xứ Nghệ chúng con nhất tâm để dâng Ông Hoàng Mười
Ơn trời như biển như trời
Ơn Hoàng xin nguyện nguyện làm tôi cho đến trọn cuộc đời
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Ghế Ông Hoàng bao nhiêu tuổi vẫn hào hoa như ngày nào
-----------------------------------------
Hò Huế Ông Mười
Trên đỉnh Hông Lĩnh thì xương rơi vằng vặc
Dưới dòng sông Lam thì sóng vỗ xôn xao
Đêm lằm nghe gió thổi dì dào
Kinh đô Ông Hoàng Mười ngự giá nào động tiên
Dâng Ông cờ đỏ cờ hồng
Ghế Ông đây sớm đợi chiều chờ
Mà đêm mong ngày đợi nhớ mong ông Mười về
Nhớ khi xưa hẹn Ngọc lời thề vàng
Hôm nay mừng bóng Đức Hoàng Mười giáng sinh
Rượu dào kính chúc tiến dâng
Xin Hoàng soi xét tỏ lễ vật chứng tâm lòng thành
Muối đã mặn ba năm ba năm muối kia còn mặn
Mà gưùng đã cay chín tháng gừng còn cay
Ghế Ông đây tình nặng nghĩa lại đầy
Xa xôi trong Xứ Nghệ cũng về đây Ông ngự đồng
Hoa lan hoa huệ bông hoa hồng
Cau non cùng với thuốc lá các cô chiều lòng Ông Hoàng ăn chơi
Ông Mười ăn chơi lệnh đất trời nghiêng
Không đâu lịch sự bằng nơi Ông ngự đồng
Biết Ông Mười ra tay tiếp lộc rồi ban tài
Cho buôn ông Mười cho bán tiếp lộc gần lộc xa
Biết Ông Mười ra thuận vợ thuận chồng
Như thuyền một bến nước xuôi xuôi một dòng
Ghế Ông Mười cứ năng đi hầu Mẫu Ông Hoàng Mười độ cho
Biết Ông Mười ra ông cho núi bạc núi vàng
Không biết đến Ông Hoàng Thập nhỡ nhàng mặc ai
Ông nhủ rằng chớ ngại chớ lo
Hầu Ông tốn một mai này Ông cho bằng mười.
MINH THIÊN SƯU TẦM