...Tình dục là vấn đề mà người tu thực sự cần phải quan tâm. Thông thường người ta có hai thái độ: Một là, tìm đủ mọi cách để khước từ, lừa dối chính mình về sự hiện diện của nó. Hai là, im lặng vì chẳng biết giải quyết làm sao và chấp nhận những cuộc phiêu lưu không bờ bến.
Tài liệu kinh Phật cho là làm thân Người là quý, mà Người tất nhiên là phải có Nam, có Nữ. theo những tài liệu của Phật Giáo Nguyên Thủy, cụ thể là những bài nói về Sắc, chấp nhận sự hiện hữu của Nam và Nữ với thuật ngữ: "Bản Tánh Sắc". Điều đó có nghĩa đây là một hiện tượng khách quan tự nhiên, không tốt không xấu. Vì cấu tạo của các Thực Thể này, nhìn ở góc cạnh Sắc thì nó là như vậy. Phật Giáo công nhận hiện tượng khách quan Nam, Nữ, và nó chỉ chấm dứt khi bước vào Tứ Thiền Hữu Sắc.
Căn cứ vào Vi Diệu Pháp, con người được chia ra làm 3 loại, trong đó có đề cập tới một loại người không được hoàn chỉnh.{ Hiểu như vậy, thì là Nam hoặc Nữ mới là hoàn chỉnh}.
Việc quan hệ tính dục thuần túy bản năng là đối với các Súc Sinh. Khi tiến đến con người, thì gồm có sự pha trộn của tinh thần và vật chất. Đến cảnh Tha Hóa Tự Tại, quan hệ Nam Nữ chỉ còn tồn tại ở dạng tinh thần. Khi đạt được Sơ Thiền Hữu Sắc, thì quan hệ Nam Nữ chỉ còn là kỷ niệm của dĩ vãng.
Do đó trên con đường tiến hóa, chúng ta không nên đánh giá quá thấp Bản Năng Tình Dục. Nó là đối tượng của dục vọng, là nguồn gốc của khổ đau và lệ thuộc ở Ngũ Uẩn.
Theo Phân Tâm Học, để tránh tạo ra dồn nén, thì Bản Năng Tình Dục có hai lối thoát: Thăng Hoa và Đồi Trụy. Thí dụ, ở người bình thường thì chúng ta đầu tư vào thể dục, lao động trí óc, sáng tác … đó là một dạng Thăng Hoa. Đây là cách khôn khéo sử dụng Bản Năng Tình Dục có lợi cho mình, cho xã hội. Ngược lại thì các đạo hữu cũng biết rồi đấy…( hết trích)
Như vậy, năng lực dục là năng lực kiết sử rất mạnh, Ở người tu Chân ngôn,muốn điều ngự được năng lực này đòi hỏi phải niệm Chân ngôn có lực.
Người mới thọ pháp quán đảnh niệm chân ngôn phải đúng như sự truyền khẩu của vị Thầy đã hướng dẫn. Để làm gì? Mục đích chính là để kết tập nguồn lực.
Năng lực Giải Thoát không đi ra ngoài Lôi Âm, Hải Triều Âm, Diệu Âm, Pháp Âm,Thằng Giải Thế Gian Âm.
Vậy làm thế nào để có nguồn lực đó?
Bạn cần thọ pháp của vị Thầy truyền thừa.
Bạn cần Tin, Vâng, Kính, Hành.
Tại sao Ngài Địa Tạng lại thề không thành Phật khi các chúng sinh chưa thành Phật? Đã bao giờ các bạn tìm câu trả lời chưa? Mỗi người tu Chân ngôn chính là một vị Địa Tạng, mỗi cảnh giới tâm của các bạn chính là một chúng sinh. Vậy thì nếu các bạn không chuyển hóa được các năng lực kiết sử thì có thành Địa Tạng không? Có giải thoát khỏi luân hồi hay không?
Ai ai cũng nói mình tu Mật tông, hết dòng truyền thừa này đến dòng pháp nọ, nhưng đối diện thật sự với mình thì các bạn đã giải quyết được phần nào của dục?
Tôi từng gặp những sư Tăng sư Ni, những người có vợ có chồng nằm ngay bên cạnh nhưng trong giấc ngủ vẫn hành dục với người vô hình. Cái này các bạn đừng ngạc nhiên, nó có thật đấy. Họ không hẳn là bị thiếu thốn đâu, nhưng họ bị kiết sử, bị mắc bệnh đằng dưới...
Nếu người tu chỉ quan sát và nhận biết thì không giải quyết được bệnh này. Tu học không phải cứ nhấc chân lên hạ chân xuống, không phải cứ bắt chéo chân ngồi lim dim, không phải tụng kinh gõ mõ, không phải ăn chay, bắt ấn trì chú… là tu. Bạn phải có thực hành, quán chiếu, chánh niệm tỉnh giác để có đạo lực mới có thể giải và chuyển hóa lực dục.
Tu tập là thực chiến, hãy tự chứng nếm.
Mật Liên Đăng
Nếu bạn gieo Niềm Tin
Bạn sẽ gặt Phép Màu