Có một vị ni sư lớn tuổi tại vùng núi Cửu Hoa Trung quốc, năm nay 136 tuổi, thân thể vẫn còn khỏe mạnh, minh mẫn. Từ khi xuất gia đến nay, Ni sư không bao giờ bàn tán chuyện nhảm, mở miệng,ngậm miệng cũng chỉ một câu “A Di Đà Phật”. Trong trường hợp, nếu có ai muốn hỏi Ni Sư về vấn đề có liên quan đến việc tu hành thì Ni Sư khai thị vài câu; ngược lại Ni Sư chỉ nhắm mắt mà không trả lời. Sinh hoạt của Ni Sư rất đơn giản, cơm ngày 3 bửa, ăn ở hoàn toàn tự chính mình lo liệu lấy, không bao giờ chiụ nhờ một ai khác.
Đức hạnh của Ni Sư được đồn khắp xóm làng. Nếu như có ai mang bịnh, Y dược không chữa hết, đều đến cầu xin Ni Sư gia trì. Ni Sư chỉ cần để bàn tay lên đầu vổ ba lần, bịnh liền tiêu hết. Đây là năng lực của công đức Niệm Phật tam muội. Đức tu và danh tiếng của Ni Sư đã khiến cho nhiều đài truyền hình Trung quốc tranh nhau đến xin phỏng vấn. Trước ống kính của Đài truyền hình, Lão Ni sư vẫn nhất tâm niệm Phật, thái độ vẫn an nhiên bất động, mặc cho những ký giả cứ liên tiếp phỏng vấn mà không hề trả lời.
Sư Phụ từng nói: “Nữ chúng dù là tại gia hay xuất gia tu hành, nếu giữ gìn được khẩu nghiệp, thì đã thành Phật một nữa”.
Qua việc tu hành của Lão Ni Sư, chúng ta đã thể hội và giác ngộ được Thật tướng của công đức niệm Phật và tướng chân thật của khẩu nghiệp.
Nên nhớ:
- Khẩu nghiệp: là nghiệp lực khó khắc phục nhất cho việc tu hành của Nữ chúng.
- Khẩu nghiệp: là lực cản trở lớn nhất cho việc tu hành chứng đạo của Nữ chúng.
- Khẩu nghiệp: là sức mạnh sát hại sinh mạng lớn nhất cho việc tu hành của Nữ chúng.
- Khẩu nghiệp: là nghiệp lực chính yếu đưa nử chúng đọa xuống ác đạo.
- Khẩu nghiệp: là sức mạnh ngăn trở lớn nhất cho việc vãng sanh của nử chúng.
- Khẩu nghiệp: Khiến cho đạo tràng không được thanh tịnh, thị phi không ngừng.
- Khẩu nghiệp: Khiến cho tăng đoàn không hòa hợp, đạo pháp không hưng thịnh.
- Khẩu nghiệp: Khiến chúng sanh thoái mất đạo tâm, đoạn mất thiện căn làm người.
Tội gây ra bởi khẩu nghiệp sâu nặng không gì sánh bằng. Nử chúng tu hành nếu không dứt đoạn được bốn loại khẩu nghiệp “vọng ngữ (nói dối), ác khẩu (nói lời thô ác), lưỡng thiệt (nói lưỡi đôi chiều), ỷ ngữ (nói lời thêu dệt để gạt người)”, thời vĩnh viễn phải bị đọa vào đường ác, gánh chịu “khổ khẩu vô lượng” không có ngày ra khỏi. Cho nên đối với nử chúng khi tu hành, để có thể chứng đắc đựợc Tây phương bồ đề thời trong lúc xử sự, đối người tiếp vật phải vô cùng thận trọng trọng lời nói của mình, có thế mới khỏi bị đọa vào các ác đạo phải gánh chịu nỗi kịch khổ của luân hồi.
NHẤT TÂM SƯU TẦM